Nguyên Thạch

Suối lệ.

Nhà em đơn chiếc cạnh mé rừng.
Êm đềm dòng suối phía sau lưng.
Chiều dâng nhung nhớ lời tâm sự.
Hoà cùng trăng nước mắt rưng rưng.
 
Những chuyến quân hành tôi ghé thăm.
Suối mơ xoả cánh uống trăng rằm.
Hò hẹn đôi tim trao hơi ấm.
Nhớ lần em hỏi chuyện trăm năm.
 
Thẩn thờ thổn thức nhói cả tim.
Nhìn cuối mây trời tôi lặng im.
Thân trai hồ hải nghìn sương gió.
Mòn mõi với đời tung cánh chim.
 
Tôi hẹn một ngày của bình yên.
Tự do Dân chủ đến ba miền.
Ngày ấy tôi về xây hạnh phúc.
Nhủ lòng xin gát chuyện tình riêng.
 
Cao nguyên mưa lạnh mây thật gần.
Che khuất bóng ai mờ dấu chân.
Dừng bước bên đồi hoa tím nở.
Ép một nụ sim nhớ người thân.
 
Mỗi độ trăng vàng bên suối mơ.
Em trách cứ anh mãi thờ ơ.
hững hờ dòng lệ ngàn nhung nhớ.
Hao gầy mòn mõi nổi bơ vơ.
 
Thời gian con nước vẫn nhẹ trôi.
Thường biết em quen chổ ta ngồi.
Lững lờ dòng chảy trôi chiếc lá.
Có hàng chữ đỏ anh qua đời.
 
Nguyên Thạch.

Được bạn: vdn 7.6.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Suối lệ."